"Hương hỏa trong miếu càng thịnh, Trần Mặc tự nhiên càng vui vẻ. Đến lúc đó, ta sẽ khéo léo nói đỡ cho ngươi vài câu, biết đâu hắn sẽ không còn so đo với ngươi nữa."
"Đa tạ đại nhân!" Tiêu Dục cảm kích chắp tay.
"Xời, chỗ quan hệ giữa hai ta, còn phải khách sáo thế sao." Từ Lân khoanh tay, ngón tay day cằm, trầm ngâm nói: "Chỉ là không biết Trần Mặc và Diệp Tử Ngạc rốt cuộc đã đi đâu, lâu như vậy mà vẫn không có động tĩnh..."
Cộp cộp cộp ——




